1. 古诗词大全

唐代诗词作品

共收录了40376首唐代诗词
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    江月去人只数尺, 风灯照夜欲三更。 沙头宿鹭联拳静, 船尾跳鱼拨剌鸣。

    jiāng yuè qù rén zhī shù chǐ , fēng dēng zhào yè yù sān gèng 。 shā tóu xiǔ lù lián quán jìng , chuán wěi tiào yú bō là míng 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    肠断春江欲尽头, 杖藜徐步立芳洲。 颠狂柳絮随风舞, 轻薄桃花逐水流。

    cháng duàn chūn jiāng yù jìn tóu , zhàng lí xú bù lì fāng zhōu 。 diān kuáng liǔ xù suí fēng wǔ , qīng báo táo huā zhú shuǐ liú 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    八月秋高风怒号,卷我屋上三重茅, 茅飞渡江洒江郊。

    高者挂罥长林梢,下者飘转沉塘坳。

    南村群童欺我老无力, 忍能对面为盗贼,公然抱茅入竹去。 

    唇焦口燥呼不得,归来倚杖自叹息。 

    俄顷风定云墨色,秋天漠漠向昏黑。

    布衾多年冷似铁,娇儿恶卧踏里裂。

    床头屋漏无干处,雨脚如麻未断绝。 

    自经丧乱少睡眠,长夜沾湿何由彻!

    安得广厦千万间,大庇天下寒士俱欢颜,风雨不动安如山。

    呜呼! 何时眼前突兀见此屋,吾庐独破受冻死亦足!

    bā yuè qiū gāo fēng nù hào ,juàn wǒ wū shàng sān zhòng máo , máo fēi dù jiāng sǎ jiāng jiāo 。

    gāo zhě guà juàn zhǎng lín shāo ,xià zhě piāo zhuǎn chén táng ào 。

    nán cūn qún tóng qī wǒ lǎo wú lì , rěn néng duì miàn wéi dào zéi ,gōng rán bào máo rù zhú qù 。 

    chún jiāo kǒu zào hū bú dé ,guī lái yǐ zhàng zì tàn xī 。 

    é qǐng fēng dìng yún mò sè ,qiū tiān mò mò xiàng hūn hēi 。

    bù qīn duō nián lěng sì tiě ,jiāo ér è wò tà lǐ liè 。

    chuáng tóu wū lòu wú gàn chù ,yǔ jiǎo rú má wèi duàn jué 。 

    zì jīng sàng luàn shǎo shuì mián ,zhǎng yè zhān shī hé yóu chè !

    ān dé guǎng shà qiān wàn jiān ,dà bì tiān xià hán shì jù huān yán ,fēng yǔ bú dòng ān rú shān 。

    wū hū ! hé shí yǎn qián tū wū jiàn cǐ wū ,wú lú dú pò shòu dòng sǐ yì zú !

    秋天写风励志忧国忧民初中古诗
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    梦李白二首
    【其一】
    死别已吞声,生别常恻恻。
    江南瘴疠地,逐客无消息。
    故人入我梦,明我长相忆。
    恐非平生魂,路远不可测。
    魂来枫林青,魂返关塞黑。
    君今在罗网,何以有羽翼?
    落月满屋梁,犹疑照颜色。
    水深波浪阔,无使蛟龙得。
    【其二】
    浮云终日行,游子久不至。
    三夜频梦君,情亲见君意。
    告归常局促,苦道来不易。
    江湖多风波,舟楫恐失坠。
    出门搔白首,若负平生志。
    冠盖满京华,斯人独憔悴。
    孰云网恢恢,将老身反累。
    千秋万岁名,寂寞身后事。

    mèng lǐ bái èr shǒu
    【qí yī 】
    sǐ bié yǐ tūn shēng ,shēng bié cháng cè cè 。
    jiāng nán zhàng lì dì ,zhú kè wú xiāo xī 。
    gù rén rù wǒ mèng ,míng wǒ zhǎng xiàng yì 。
    kǒng fēi píng shēng hún ,lù yuǎn bú kě cè 。
    hún lái fēng lín qīng ,hún fǎn guān sāi hēi 。
    jun1 jīn zài luó wǎng ,hé yǐ yǒu yǔ yì ?
    luò yuè mǎn wū liáng ,yóu yí zhào yán sè 。
    shuǐ shēn bō làng kuò ,wú shǐ jiāo lóng dé 。
    【qí èr 】
    fú yún zhōng rì háng ,yóu zǐ jiǔ bú zhì 。
    sān yè pín mèng jun1 ,qíng qīn jiàn jun1 yì 。
    gào guī cháng jú cù ,kǔ dào lái bú yì 。
    jiāng hú duō fēng bō ,zhōu jí kǒng shī zhuì 。
    chū mén sāo bái shǒu ,ruò fù píng shēng zhì 。
    guàn gài mǎn jīng huá ,sī rén dú qiáo cuì 。
    shú yún wǎng huī huī ,jiāng lǎo shēn fǎn lèi 。
    qiān qiū wàn suì míng ,jì mò shēn hòu shì 。

    写人唐诗三百首
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    翻手作云覆手雨, 纷纷轻薄何须数? 君不见管鲍贫时交, 此道今人弃如土。

    fān shǒu zuò yún fù shǒu yǔ , fēn fēn qīng báo hé xū shù ? jun1 bú jiàn guǎn bào pín shí jiāo , cǐ dào jīn rén qì rú tǔ 。

    友情愤懑怀古
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    戚戚去故里,悠悠赴交河。 公家有程期,亡命婴祸罗。 君已富士境,开边一何多? 弃绝父母恩,吞声行负戈。 出门日已远,不受徒旅欺。 骨肉恩岂断?男儿死无时。 走马脱辔头,手中挑青丝。 捷下万仞冈,俯身试搴旗。 磨刀呜咽水,水赤刃伤手。 欲轻肠断声,心绪乱已久。 丈夫誓许国,愤惋复何有? 功名图麒麟,战骨当速朽。 送徒既有长,远戍亦有身。 生死向前去,不劳吏怒嗔。 路逢相识人,附书与六亲。 哀哉两决绝,不复同苦辛! 迢迢万里馀,领我赴三军。 军中异苦乐,主将宁尽闻? 隔河见胡骑,倏忽数百群。 我始为奴朴,几时树功勋? 挽弓当挽强,用箭当用长; 射人先射马,擒贼先擒王。 杀人亦有限,列国自有疆。[1] 苟能制侵陵,岂在多杀伤? 驱马天雨雪,军行入高山。 迳危抱寒石,指落曾冰间。 已去汉月远,何时筑城还? 浮云暮南征,可望不可攀。 单于寇我垒,百里风尘昏。 雄剑四五动,彼军为我奔。 虏其名王归,系颈授辕门。 潜身备行列,一胜何足论? 从军十年馀,能无分寸功? 众人贵苟得,欲语羞雷同。 中原有斗争,况在狄与戎? 丈夫四方志,安可辞固穷?

    qī qī qù gù lǐ ,yōu yōu fù jiāo hé 。 gōng jiā yǒu chéng qī ,wáng mìng yīng huò luó 。 jun1 yǐ fù shì jìng ,kāi biān yī hé duō ? qì jué fù mǔ ēn ,tūn shēng háng fù gē 。 chū mén rì yǐ yuǎn ,bú shòu tú lǚ qī 。 gǔ ròu ēn qǐ duàn ?nán ér sǐ wú shí 。 zǒu mǎ tuō pèi tóu ,shǒu zhōng tiāo qīng sī 。 jié xià wàn rèn gāng ,fǔ shēn shì qiān qí 。 mó dāo wū yān shuǐ ,shuǐ chì rèn shāng shǒu 。 yù qīng cháng duàn shēng ,xīn xù luàn yǐ jiǔ 。 zhàng fū shì xǔ guó ,fèn wǎn fù hé yǒu ? gōng míng tú qí lín ,zhàn gǔ dāng sù xiǔ 。 sòng tú jì yǒu zhǎng ,yuǎn shù yì yǒu shēn 。 shēng sǐ xiàng qián qù ,bú láo lì nù chēn 。 lù féng xiàng shí rén ,fù shū yǔ liù qīn 。 āi zāi liǎng jué jué ,bú fù tóng kǔ xīn ! tiáo tiáo wàn lǐ yú ,lǐng wǒ fù sān jun1 。 jun1 zhōng yì kǔ lè ,zhǔ jiāng níng jìn wén ? gé hé jiàn hú qí ,shū hū shù bǎi qún 。 wǒ shǐ wéi nú pǔ ,jǐ shí shù gōng xūn ? wǎn gōng dāng wǎn qiáng ,yòng jiàn dāng yòng zhǎng ; shè rén xiān shè mǎ ,qín zéi xiān qín wáng 。 shā rén yì yǒu xiàn ,liè guó zì yǒu jiāng 。[1] gǒu néng zhì qīn líng ,qǐ zài duō shā shāng ? qū mǎ tiān yǔ xuě ,jun1 háng rù gāo shān 。 jìng wēi bào hán shí ,zhǐ luò céng bīng jiān 。 yǐ qù hàn yuè yuǎn ,hé shí zhù chéng hái ? fú yún mù nán zhēng ,kě wàng bú kě pān 。 dān yú kòu wǒ lěi ,bǎi lǐ fēng chén hūn 。 xióng jiàn sì wǔ dòng ,bǐ jun1 wéi wǒ bēn 。 lǔ qí míng wáng guī ,xì jǐng shòu yuán mén 。 qián shēn bèi háng liè ,yī shèng hé zú lùn ? cóng jun1 shí nián yú ,néng wú fèn cùn gōng ? zhòng rén guì gǒu dé ,yù yǔ xiū léi tóng 。 zhōng yuán yǒu dòu zhēng ,kuàng zài dí yǔ róng ? zhàng fū sì fāng zhì ,ān kě cí gù qióng ?

    讽刺边塞战争组诗
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    玉露凋伤枫树林, 巫山巫峡气萧森。 江间波浪兼天涌, 塞上风去接地阴。 丛菊两开他日泪, 孤舟一系故园心。 寒衣处处催刀尺, 白帝城高急暮砧。 夔府孤城落日斜, 每依北斗望京华。 听猿实下三声泪, 奉使虚随八月槎。 画省香炉违伏枕, 山楼粉堞隐悲笳。 请看石上藤萝月, 已映洲前芦荻花。 千家山郭静朝晖, 日日江楼坐翠微。 信宿渔人还泛泛, 清秋燕子故飞飞。 匡衡抗疏功名薄, 刘向传经心事违。 同学少年多不贱, 五陵衣马自轻肥。 闻道长安似弈棋, 百年世事不胜悲。 王侯第宅皆新主, 文武衣冠异昔时。 直北关山金鼓振, 征西车马羽书驰。 鱼龙寂寞秋江冷, 故国平居有所思。 蓬莱宫阙对南山, 承露金茎霄汉间。 西望瑶池降王母, 东来紫气满函关。 云移雉尾开宫扇, 日绕龙鳞识圣颜。 一卧沧江惊岁晚, 几回青琐点朝班。 瞿塘峡口曲江头, 万里风烟接素秋。 花萼夹城通御气, 芙蓉小苑入边愁。 珠帘绣柱围黄鹄, 锦缆牙樯起白鸥。 回首可怜歌舞地, 秦中自古帝王州。 昆明池水汉时功, 武帝旌旗在眼中。 织女机丝虚夜月, 石鲸鳞甲动秋风。 波漂菰米沉云黑, 露冷莲房坠粉红。 关塞极天惟鸟道, 江湖满地一渔翁。 昆吾御宿自逶迤, 紫阁峰阴入渼陂。 香稻啄余鹦鹉粒, 碧梧栖老凤凰枝。 佳人拾翠春相问, 仙侣同舟晚更移。 彩笔昔曾干气象, 白头吟望苦低垂。

    yù lù diāo shāng fēng shù lín , wū shān wū xiá qì xiāo sēn 。 jiāng jiān bō làng jiān tiān yǒng , sāi shàng fēng qù jiē dì yīn 。 cóng jú liǎng kāi tā rì lèi , gū zhōu yī xì gù yuán xīn 。 hán yī chù chù cuī dāo chǐ , bái dì chéng gāo jí mù zhēn 。 kuí fǔ gū chéng luò rì xié , měi yī běi dòu wàng jīng huá 。 tīng yuán shí xià sān shēng lèi , fèng shǐ xū suí bā yuè chá 。 huà shěng xiāng lú wéi fú zhěn , shān lóu fěn dié yǐn bēi jiā 。 qǐng kàn shí shàng téng luó yuè , yǐ yìng zhōu qián lú dí huā 。 qiān jiā shān guō jìng cháo huī , rì rì jiāng lóu zuò cuì wēi 。 xìn xiǔ yú rén hái fàn fàn , qīng qiū yàn zǐ gù fēi fēi 。 kuāng héng kàng shū gōng míng báo , liú xiàng chuán jīng xīn shì wéi 。 tóng xué shǎo nián duō bú jiàn , wǔ líng yī mǎ zì qīng féi 。 wén dào zhǎng ān sì yì qí , bǎi nián shì shì bú shèng bēi 。 wáng hóu dì zhái jiē xīn zhǔ , wén wǔ yī guàn yì xī shí 。 zhí běi guān shān jīn gǔ zhèn , zhēng xī chē mǎ yǔ shū chí 。 yú lóng jì mò qiū jiāng lěng , gù guó píng jū yǒu suǒ sī 。 péng lái gōng què duì nán shān , chéng lù jīn jīng xiāo hàn jiān 。 xī wàng yáo chí jiàng wáng mǔ , dōng lái zǐ qì mǎn hán guān 。 yún yí zhì wěi kāi gōng shàn , rì rào lóng lín shí shèng yán 。 yī wò cāng jiāng jīng suì wǎn , jǐ huí qīng suǒ diǎn cháo bān 。 qú táng xiá kǒu qǔ jiāng tóu , wàn lǐ fēng yān jiē sù qiū 。 huā è jiá chéng tōng yù qì , fú róng xiǎo yuàn rù biān chóu 。 zhū lián xiù zhù wéi huáng hú , jǐn lǎn yá qiáng qǐ bái ōu 。 huí shǒu kě lián gē wǔ dì , qín zhōng zì gǔ dì wáng zhōu 。 kūn míng chí shuǐ hàn shí gōng , wǔ dì jīng qí zài yǎn zhōng 。 zhī nǚ jī sī xū yè yuè , shí jīng lín jiǎ dòng qiū fēng 。 bō piāo gū mǐ chén yún hēi , lù lěng lián fáng zhuì fěn hóng 。 guān sāi jí tiān wéi niǎo dào , jiāng hú mǎn dì yī yú wēng 。 kūn wú yù xiǔ zì wēi yǐ , zǐ gé fēng yīn rù měi bēi 。 xiāng dào zhuó yú yīng wǔ lì , bì wú qī lǎo fèng huáng zhī 。 jiā rén shí cuì chūn xiàng wèn , xiān lǚ tóng zhōu wǎn gèng yí 。 cǎi bǐ xī céng gàn qì xiàng , bái tóu yín wàng kǔ dī chuí 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    长安布衣谁比数,反锁衡门守环堵。 老夫不出长蓬蒿,稚子无忧走风雨。 雨声飕飕催早寒,胡雁翅湿高飞难。 秋来未曾见白日,泥污后土何时干。

    zhǎng ān bù yī shuí bǐ shù ,fǎn suǒ héng mén shǒu huán dǔ 。 lǎo fū bú chū zhǎng péng hāo ,zhì zǐ wú yōu zǒu fēng yǔ 。 yǔ shēng sōu sōu cuī zǎo hán ,hú yàn chì shī gāo fēi nán 。 qiū lái wèi céng jiàn bái rì ,ní wū hòu tǔ hé shí gàn 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    阑风伏雨秋纷纷[1],四海八荒同一云。 去马来牛不复辨,浊泾清渭何当分[2]? 禾头生耳黍穗黑[3],农夫田父无消息[4]。 城中斗米换衾裯[5],相许宁论两相直[6]?

    lán fēng fú yǔ qiū fēn fēn [1],sì hǎi bā huāng tóng yī yún 。 qù mǎ lái niú bú fù biàn ,zhuó jīng qīng wèi hé dāng fèn [2]? hé tóu shēng ěr shǔ suì hēi [3],nóng fū tián fù wú xiāo xī [4]。 chéng zhōng dòu mǐ huàn qīn dāo [5],xiàng xǔ níng lùn liǎng xiàng zhí [6]?

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    雨中白草秋烂死,阶下决明颜色鲜。 著叶满枝翠羽盖,开花无数黄金钱。 凉风萧萧吹汝急,恐汝后时难独立。 堂上书生空白头,临风三嗅馨香泣。

    yǔ zhōng bái cǎo qiū làn sǐ ,jiē xià jué míng yán sè xiān 。 zhe yè mǎn zhī cuì yǔ gài ,kāi huā wú shù huáng jīn qián 。 liáng fēng xiāo xiāo chuī rǔ jí ,kǒng rǔ hòu shí nán dú lì 。 táng shàng shū shēng kōng bái tóu ,lín fēng sān xiù xīn xiāng qì 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    五载客蜀郡,一年居梓州。 如何关塞阴,转作潇湘游。 世事已黄发,残生随白鸥。 安危大臣在,不必泪长流。

    wǔ zǎi kè shǔ jun4 ,yī nián jū zǐ zhōu 。 rú hé guān sāi yīn ,zhuǎn zuò xiāo xiāng yóu 。 shì shì yǐ huáng fā ,cán shēng suí bái ōu 。 ān wēi dà chén zài ,bú bì lèi zhǎng liú 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    君不见鞲上鹰,一饱即飞掣。 焉能作堂上燕,衔泥附炎热。 野人旷荡无腼颜,岂可久在王侯间。 未试囊中餐玉法,明朝且入蓝田山。

    jun1 bú jiàn gōu shàng yīng ,yī bǎo jí fēi chè 。 yān néng zuò táng shàng yàn ,xián ní fù yán rè 。 yě rén kuàng dàng wú miǎn yán ,qǐ kě jiǔ zài wáng hóu jiān 。 wèi shì náng zhōng cān yù fǎ ,míng cháo qiě rù lán tián shān 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    牛羊下来久,各已闭柴门。 风月自清夜,江山非故园。 石泉流暗壁,草露滴秋恨。 头白灯明里,何须花烬繁。

    niú yáng xià lái jiǔ ,gè yǐ bì chái mén 。 fēng yuè zì qīng yè ,jiāng shān fēi gù yuán 。 shí quán liú àn bì ,cǎo lù dī qiū hèn 。 tóu bái dēng míng lǐ ,hé xū huā jìn fán 。

  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    暮投石壕村,有吏夜捉人。 老翁逾墙走,老妇出门看。 吏呼一何怒!妇啼一何苦! 听妇前致词:三男邺城戍。 一男附书至,二男新战死。 存者且偷生,死者长已矣。 室中更无人,惟有乳下孙。 孙有母未去,出入无完裙。[1] 老妪力虽衰,请从吏夜归。 急应河阳役,犹得备晨炊。 夜久语声绝,如闻泣幽咽。 天明登前途,独与老翁别。

    mù tóu shí háo cūn ,yǒu lì yè zhuō rén 。 lǎo wēng yú qiáng zǒu ,lǎo fù chū mén kàn 。 lì hū yī hé nù !fù tí yī hé kǔ ! tīng fù qián zhì cí :sān nán yè chéng shù 。 yī nán fù shū zhì ,èr nán xīn zhàn sǐ 。 cún zhě qiě tōu shēng ,sǐ zhě zhǎng yǐ yǐ 。 shì zhōng gèng wú rén ,wéi yǒu rǔ xià sūn 。 sūn yǒu mǔ wèi qù ,chū rù wú wán qún 。[1] lǎo yù lì suī shuāi ,qǐng cóng lì yè guī 。 jí yīng hé yáng yì ,yóu dé bèi chén chuī 。 yè jiǔ yǔ shēng jué ,rú wén qì yōu yān 。 tiān míng dēng qián tú ,dú yǔ lǎo wēng bié 。

    初中古诗叙事战争同情人民
  • 作者:杜甫 朝代:唐代

    丞相祠堂何处寻,锦官城外柏森森。 映阶碧草自春色,隔叶黄鹂空好音。 三顾频烦天下计,两朝开济老臣心。 出师未捷身先死,长使英雄泪满襟。

    chéng xiàng cí táng hé chù xún ,jǐn guān chéng wài bǎi sēn sēn 。 yìng jiē bì cǎo zì chūn sè ,gé yè huáng lí kōng hǎo yīn 。 sān gù pín fán tiān xià jì ,liǎng cháo kāi jì lǎo chén xīn 。 chū shī wèi jié shēn xiān sǐ ,zhǎng shǐ yīng xióng lèi mǎn jīn 。

    唐诗三百首咏史怀古忧国忧民赞颂写人